Nghiên cứu cho thấy rằng mọi người đã quá quen với việc nhìn và nghe những lời sáo rỗng đến nỗi họ thực sự bỏ qua chúng khi viết hoặc nói. Theo như người đọc được biết, một lời sáo rỗng cũng có thể không có ở đó, mắt và bộ não chỉ cần lướt qua các từ. Nói cách khác, những cụm từ này không chỉ vô nghĩa mà còn bị bỏ qua một cách tích cực. Việc sử dụng chúng cũng có thể khiến người viết trông lười biếng và thiếu óc tưởng tượng. Do đó, điều cần thiết là tránh sử dụng những từ sáo rỗng trong bài viết của bạn nếu bạn muốn bài viết của mình trở nên thú vị và thuyết phục.
“Cliché” là một cách diễn đạt đã từng sáng tạo nhưng đã mất đi tính mới do bị lạm dụng quá mức. Theo định nghĩa của từ điển Cambridge, là những cụm từ hoặc ý được dùng nhiều đến nỗi chúng trở nên nhàm chán hoặc sáo rỗng.
Những từ sáo rỗng là điều mà hầu hết chúng ta đều nghe/đọc hằng ngày. Chúng có thể đã từng sở hữu một ý nghĩa chính xác khiến chúng trở thành những phép ẩn dụ sáng tạo, nhưng giờ đây chúng đã mất đi lợi thế vì định nghĩa cụ thể đó đã bị lãng quên hoặc bị lu mờ. Những lời sáo rỗng cũng có thể ảnh hưởng tới những ý tưởng đã được phát triển đầy đủ ngoài ra chúng thiếu cụ thể và phức tạp nên không tạo ra những đóng góp đặc biệt hoặc đáng nhớ nào cho bài viết của bạn.
“Sáo rỗng” là những cụm từ đã được viết sẵn đã mất đi tác động và tính độc đáo của chúng.
Ví dụ:
Những từ sáo rỗng thường không được chấp nhận trong bài viết học thuật, mặc dù một số có thể hiệu quả trong cuộc trò chuyện hàng ngày và bài viết ít trang trọng hơn nhưng nó tố cáo khả năng sử dụng ngôn ngữ chưa tới mức độ cao - theo dẫn chứng từ Bloom’s taxonomy - một công cụ hữu hiệu giúp phát triển khả năng học tập cũng như việc sử dụng đa dạng vốn từ: trước khi bạn có thể hiểu, bạn phải nhớ. Để áp dụng được, trước tiên bạn phải hiểu. Sau đó, để đánh giá một quá trình, bạn phải phân tích. Và cuối cùng để sáng tạo, bạn phải hoàn thành việc đánh giá kỹ lưỡng.
Thang phân loại của Bloom là sự phân loại các kết quả và kỹ năng khác nhau mà các nhà giáo dục đặt ra cho học sinh của họ (kết quả học tập). Phân loại được đề xuất vào năm 1956 bởi Benjamin Bloom, một nhà tâm lý học giáo dục tại Đại học Chicago. Thuật ngữ này đã được cập nhật gần đây để bao gồm sáu cấp độ học tập sau đây.
Ghi nhớ là khả năng khôi phục, ghi nhận và nhớ lại kiến thức có liên quan. Hay nói cách khác, ghi nhớ là khi sinh viên có thể nhắc lại các thông tin, kiến thức đã học.
Hiểu là khả năng diễn đạt ý nghĩa của thông điệp bằng miệng, văn bản hay hình ảnh. Hiểu không chỉ đơn thuần là nhắc lại một thông điệp nào đó. Chúng ta cần thể hiện sự hiểu biết của mình thông qua diễn giải, nêu gương, phân loại, tóm tắt, suy luận, so sánh và giải thích.
Áp dụng là khả năng vận dụng các thông tin, kiến thức đã học vào một tình huống, thí nghiệm nào đó.
Phân tích là khả năng chia thông tin, kiến thức thành các phần nhỏ, sau đó xác định cách các phần nhỏ đó liên quan với nhau và với một cấu trúc hoặc mục đích tổng thể.
Đánh giá là dựa trên các tiêu chí, tiêu chuẩn thông qua việc kiểm tra và phê bình để đưa ra một phán quyết, nhận định về một vấn đề.
Đây là cấp độ cao nhất của thang đo Bloom. Sáng tạo là khả năng ghép các kiến thức, thông tin đã có lại với nhau để tạo thành một cấu trúc hay định lý mới.
Việc sử dụng nguyên văn các mẫu câu/ý trên mạng thể hiện bạn chỉ mới ở mức độ 3 – áp dụng chứ chưa đến mức độ 6 – sáng tạo để phân tích, ví von theo phong cách riêng.
Lạm dụng việc sử dụng những từ ngữ sáo rỗng làm cho bài viết của bạn trở nên nhàm chán, thiếu tính độc đáo, khiến người đọc chỉ muốn ngáp và ngừng đọc bài ngay lập tức. Nó cũng thể hiện phần nào sự lười biếng và mất uy tín của bạn. Chúng là một hàng rào khi bạn không muốn làm công việc sáng tạo. Người đọc sẽ không tin tưởng bạn như một nguồn có thẩm quyền nếu bạn không thể đưa ra một mô tả hay hơn một lời sáo rỗng. “Clichés” là mơ hồ và là sự thay thế “nghèo nàn” trong việc sử dụng câu từ vì chúng không đưa ra lập luận đủ mạnh để chứng minh quan điểm của bạn. Nên tốt nhất phải sử dụng từ ngữ chính xác để trình bày và hỗ trợ lập luận rõ ràng nhất có thể, đảm bảo rằng mọi câu trong bài viết của bạn đều hướng tới mục tiêu trong bài viết.
Việc sử dụng nguyên văn những cụm/ý trong văn mẫu không sai nhưng chỉ nên áp dụng ở giai đoạn đầu khi mới học ngôn ngữ. Bạn nên cố gắng quan sát và nâng cấp vốn từ vựng, collocations để có thể tự phát triển, tự so sánh, ví von dựa trên vốn sống và kinh nghiệm của bản thân. Lúc đó thì thứ bạn nói/viết mới thực sự có chiều sâu và giá trị. Thay vì cố gắng loại bỏ những từ sáo rỗng thì hãy tìm cách và luyện tập để “thoát khỏi" nó.
Những lời sáo rỗng là phổ biến trong mọi bài viết. Nhưng, một khi bạn phát hiện ra mình đang diễn đạt một cách sáo rỗng, hãy dành thời gian suy nghĩ chính xác những gì bạn muốn viết, sau đó viết lại câu. Điều này có thể đòi hỏi bạn viết lại một chút và điều đó không sao vì nó có thể giúp bạn thoát khỏi cái bẫy sáo rỗng cũ. Điều quan trọng cần nhớ là những lời sáo rỗng có thể trở nên khái niệm hóa khi được viết lần đầu tiên, chúng mô tả một điều gì đó mới lạ và đẹp đẽ cho người đọc.
Hầu hết những lời sáo rỗng đều có thể trở thành nguyên bản, bạn chỉ cần bối cảnh hóa những lời sáo rỗng đó và mang lại sức sống mới cho nó.
Những bài viết cung cấp kiến thức chuyên sâu, giúp bạn vững vàng hơn và đạt được kết quả tốt